Taxi truyền thống than khó
Mới đây, Bộ GTVT đã chính thức cho thí điểm một số doanh nghiệp công nghệ khai thác các hoạt động kinh doanh vận tải taxi như uber, grap…
Theo nhiều hãng taxi truyền thống, giá cước chính là bất đồng lớn nhất giữa hai loại hình taxi truyền thống và taxi công nghệ. Các xe chạy taxi theo hình thức uber, grap… thường dễ dàng tăng/giảm giá khi hợp đồng với hành khách. Thậm chí ngay trong 1 ngày, các đơn vị này cũng có thể thay đổi giá cước, tùy theo từng khung giờ, từng tuyến đường họ đều có thể điều chỉnh giá một cách linh động.
Tuy nhiên, bấp cập đối với các hãng taxi truyền thống là nếu muốn tăng giảm giá, họ buộc phải làm theo một quy trình xin phép rất lâu, mất hàng tháng trời, do nhiều cơ quan tài chính chấp thuận mới được đưa vào áp dụng. Khi đó, việc thay đổi, vận hành trong kinh doanh rất khó khăn.
Ngoài giá cước, đại diện các hãng taxi truyền thống cũng lo ngại về việc đến nay có rất ít chế tài quản lý việc kinh doanh của loại hình taxi công nghệ.
Theo đó, quy trình về bến bãi, nhãn hiệu logo, số xe, đồng phục… thì các loại hình taxi công nghệ đều không có. Nghĩa là, mặc dù được công nhận như các doanh nghiệp kinh doanh vận tải taxi nhưng các đơn vị này lại không phải tốn chi phí cho các hoạt động mà các hãng taxi thông thường phải gánh chịu.
Nếu điều này kéo dài và bùng phát, sẽ rất khó khăn đối với chính các cơ quan quản lý, cơ quan thanh kiểm tra giao thông khi xử lý bởi lúc đó họ không có chế tài đủ mạnh để xử lý những sai phạm mà các loại taxi công nghệ này mắc phải.
Lấy một ví dụ đơn giản, muốn khai thác hành khách ở các khu vực như sân bay, bến xe, nhà ga… thì tất cả các hãng taxi phải tham đấu thầu, bỏ chi phí để có thể đón khách.
Ngoài ra còn phải xây dựng, thuê các bến bãi đậu ở trong khu vực đó nhưng các hãng taxi công nghệ thì ngang nhiên hoạt động, tìm kiếm khách hàng, thậm chí đậu kín nhiều tuyến đường quanh các địa điểm công cộng trên nhưng ngay cả cảnh sát giao thông cũng “bó tay” không tìm ra lỗi để xử phạt.