‘Liều thuốc’ tạo động lực tăng trưởng
Các chính sách gia hạn tiền thuế, tiền thuê đất tiếp tục được triển khai để hỗ trợ cộng đồng doanh nghiệp. Cùng với đó để phục hồi kinh tế vẫn rất cần những “liều thuốc” trợ lực khác nữa.
Kéo dài các chính sách hỗ trợ
Dịch bệnh Covid-19 từ đầu năm 2020 đã tác động tiêu cực đến hoạt động sản xuất kinh doanh trong nước. Để tháo gỡ khó khăn về dòng tiền cho các doanh nghiệp, hộ kinh doanh, cá nhân kinh doanh, Chính phủ đã ban hành Nghị định số 52/2021/NĐ-CP về việc gia hạn thời hạn nộp thuế giá trị gia tăng, thuế thu nhập doanh nghiệp, thuế thu nhập cá nhân và tiền thuế đất năm 2021.
Tại Nghị định số 52/2021/NĐ-CP của Chính phủ quy định thời gian gia hạn cụ thể như sau: Gia hạn 5 tháng đối với số thuế giá trị gia tăng từ tháng 3 đến tháng 6 năm 2021 và quý 1, quý 2 năm 2021; gia hạn 4 tháng đối với số thuế giá trị gia tăng tháng 7 năm 2021, gia hạn 3 tháng đối với số thuế giá trị gia tăng tháng 8 năm 2021; gia hạn 3 tháng đối với số thuế thu nhập doanh nghiệp (DN) tạm nộp quý 1, quý 2 của kỳ tính thuế thu nhập doanh nghiệp năm 2021; hộ kinh doanh, cá nhân kinh doanh thực hiện nộp thuế giá trị gia tăng, thuế thu nhập cá nhân năm 2021 chậm nhất là ngày 31/12/2021; gia hạn 6 tháng tiền thuê đất phải nộp kỳ đầu năm 2021.
Người nộp thuế thuộc đối tượng gia hạn gửi giấy đề nghị gia hạn một lần cho toàn bộ các kỳ của các sắc thuế được gia hạn cùng với thời điểm nộp hồ sơ khai thuế. Thời hạn nộp giấy đề nghị gia hạn chậm nhất là ngày 30/7/2021.
Ông Tô Hoài Nam, Phó Chủ tịch thường trực, kiêm Tổng Thư ký Hiệp hội DN nhỏ và vừa Việt Nam đánh giá, thực tế cho thấy, trong năm 2020, các chính sách hỗ trợ về tài chính mà điển hình là gia hạn thuế và tiền thuê đất ra đời rất kịp thời, hỗ trợ DN về nguồn tài chính trong lúc khó khăn để duy trì sản xuất kinh doanh.
Đến nay, tình hình dịch bệnh vẫn diễn biến phức tạp và gây ảnh hưởng tiêu cực đến hoạt động của DN, nhất là DN vừa và nhỏ. Do đó, để các DN, cá nhân có thêm nguồn lực tài chính vượt qua khó khăn, hỗ trợ thị trường, thông qua đó góp phần đạt mục tiêu tăng trưởng kinh tế cả năm 2021, rất cần phải tiếp tục thực hiện các giải pháp gia hạn về thuế, tiền thuê đất.
Trong khi đó, các chính sách hỗ trợ DN cũng cần tiếp tục được thực hiện theo hướng khẩn trương, tập trung, đúng đối tượng và thực chất hơn, theo sát với nhu cầu của doanh nghiệp. Việc khoanh/ngưng, miễn giảm chi phí tài chính cho doanh nghiệp như lãi vay, tiền thuê đất cần tiếp tục được triển khai, bên cạnh đó cần cân nhắc cắt giảm kinh phí công đoàn để hỗ trợ DN. Với nhóm DN không bị ảnh hưởng bởi dịch bệnh hoặc có hướng chuyển đổi hiệu quả, nên khuyến khích tín dụng, tạo điều kiện về môi trường thể chế và chính sách ngành.
Yếu tố hỗ trợ
Theo PGS.TS Phạm Thế Anh, những yếu tố có thể hỗ trợ cho tăng trưởng bao gồm: Chính phủ kiểm soát tốt dịch bệnh từ giai đoạn sớm giúp duy trì hoạt động kinh tế trong nước; kỳ vọng về triển vọng kinh tế do việc hoàn tất ký kết Hiệp định Thương mại tự do và Bảo hộ đầu tư giữa Việt Nam và Liên minh châu Âu (EVFTA và IPA) đem lại; tiến độ giải ngân và thi công các dự án đầu tư công trọng điểm được đẩy nhanh hơn; làn sóng dịch chuyển đầu tư và thương mại nhằm phân tán rủi ro từ cuộc xung đột thương mại Mỹ - Trung; môi trường vĩ mô ổn định, lạm phát kiểm soát được ở mức chấp nhận được, tạo môi trường cho việc thực thi các chính sách hỗ trợ tăng trưởng.
Tuy nhiên PGS.TS Phạm Thế Anh cũng lưu ý, Việt Nam cũng đang gặp nhiều rủi ro và thách thức trong một môi trường kinh tế thế giới bất trắc. Sự tái bùng phát của Covid-19 tại nhiều nước đi kèm với các biện pháp phong tỏa kéo dài thời gian đứt gãy của chuỗi cung ứng trong năm 2021 khiến sức chịu đựng của doanh nghiệp ngày càng yếu hơn; xung đột địa chính trị giữa các nước lớn có thể khiến một nền kinh tế có độ mở lớn như Việt Nam đối diện những rủi ro bất ngờ.
Bên cạnh đó, điểm yếu của kinh tế Việt Nam còn đến từ các rủi ro nội tại như mất cân đối tài khóa lớn, tốc độ và mức độ đầu tư phát triển, đặc biệt là hạ tầng còn chậm khiến cho hiệu quả quản lý thấp; sức khỏe hệ thống ngân hàng - tài chính tuy dần được củng cố nhưng còn dễ tổn thương; sự phụ thuộc nặng nề của tăng trưởng vào khu vực FDI, thiếu tự chủ công nghệ và nguyên liệu; chất lượng lao động thấp và chậm cải thiện.
Trong thời gian tới, các chính sách an sinh xã hội vẫn cần được ưu tiên hàng đầu và cần phải được tiếp tục triển khai nhanh chóng, đúng đối tượng, trước khi người dân rơi vào những bi kịch không đáng có. Đặc biệt, việc thực thi chính sách cần quan tâm hơn đến lao động trong khu vực phi chính thức bởi nhóm này chiếm một tỷ trọng lớn, dễ tổn thương, chịu tác động nặng nề nhất và đang khó tiếp cận các chính sách hỗ trợ.