Bệnh than có điều trị được không?
Gần đây, nhiều người ở một số tỉnh thành như Điện Biên, Sơn La, Lai Châu… mắc bệnh than. Theo ngành y tế, trong vòng 5 năm trở lại đây, năm nay số người mắc bệnh than là cao nhất.
Theo Bộ Y tế, bệnh than thuộc nhóm B trong luật Phòng, chống bệnh truyền nhiễm.
Giải thích kỹ hơn, ThS.BS Nguyễn Mạnh Trường (Khoa Nhi - Bệnh viện Bệnh Nhiệt đới Trung ương) cho biết, bệnh than là một bệnh truyền nhiễm cấp tính nghiêm trọng do vi khuẩn than có tên khoa học là Bacillus anthracis gây nên. Khi tiếp xúc với mầm bệnh than cả người và động vật đều có thể bị bệnh nghiêm trọng và có thể dẫn đến tử vong nhanh chóng.
Vi khuẩn than có ở trong đất, nước, cây cỏ bị nhiễm bẩn. Ở ngoài môi trường vi khuẩn than tồn tại dưới dạng nha bào hay còn gọi là bào tử. Vi khuẩn than có sức đề kháng kém, rất dễ bị tiêu diệt bởi nhiệt độ và các chất sát khuẩn thông thường, nhưng bào tử của vi khuẩn có sức đề kháng rất cao, chúng có thể tồn tại ở điều kiện thông thường trong nhiều năm, thậm chí hàng chục năm mà vẫn duy trì được khả năng gây bệnh.
Vi khuẩn than chủ yếu gây bệnh cho động vật, đặc biệt phổ biến là các loài gia súc ăn cỏ như: trâu, bò, ngựa, cừu, hươu, nai… Động vật bị bệnh do chúng hít hay nuốt phải các bào tử trong môi trường sống. Hầu hết gia súc mắc bệnh than sẽ bị chết.
Người bị bệnh than hầu hết do tiếp xúc hoặc ăn thịt gia súc mắc bệnh. Bào tử của vi khuẩn than có thể xâm nhập vào cơ thể con người. Sau khi xâm nhập vào cơ thể bào tử vi khuẩn hoạt hóa trở thành vi khuẩn gây bệnh, vi khuẩn sinh sôi nảy nở lan ra khắp cơ thể, sinh ra các chất độc và gây ra các biểu hiện bệnh.
Theo BS Trường, có 3 thể bệnh than tương ứng với 3 con đường xâm nhập của bào tử và gây ra các biểu hiện và tính chất khác nhau. Trong đó, bệnh than nhiễm qua da là thể bệnh phổ biến nhất (chiếm 94-95%) và cũng ít nguy hiểm nhất. Khi chúng ta tiếp xúc với động vật bị bệnh và các chất thải của chúng, hoặc trực tiếp làm thịt những động vật bị chết do bệnh than thì bào tử vi khuẩn than xâm nhập vào cơ thể người thông qua những vết xước hoặc các vết thương hở trên da.
Tiếp đó, bệnh than lây nhiễm qua đường hô hấp. Đây chính là thể bệnh hiếm gặp nhưng lại nguy hiểm nhất của bệnh than. Sau khi hít phải bào tử khoảng 1 - 5 ngày cá biệt có những trường hợp sau 2 tháng, bệnh nhân có biểu hiện sốt, đau ngực, ho, khó thở, nôn mửa, đau bụng, chóng mặt, toát mồ hôi, vô cùng mệt mỏi… và nhanh chóng dẫn đến tử vong.
Và thứ ba, bệnh than nhiễm qua đường tiêu hóa. Có khoảng 0,5 - 0,7% bệnh nhân mắc bệnh than gặp phải thể bệnh này. Sau khi ăn thịt sống hoặc chưa chín kỹ từ những gia súc mắc bệnh than bệnh nhân từ 1 - 7 ngày bệnh nhân xuất hiện biểu hiện đau bụng, nôn, tiêu chảy.
Cũng theo BS Nguyễn Mạnh Trường, bệnh than được xem là đặc biệt nguy hiểm khi người bệnh mắc phải thể bệnh than nhiễm qua đường hô hấp. Sau khi có các biểu hiện hô hấp bệnh nhanh chóng chuyển sang nhiễm trùng nhiễm độc toàn thân với biểu hiện nhiễm trùng máu, viêm màng não và khiến bệnh nhân tử vong.
Tỷ lệ tử vong ở thể bệnh này rất cao, lên đến 90%. Trong trường hợp được điều trị tích cực, chỉ có khoảng 55% bệnh nhân khỏi bệnh. Ngoài ra thể bệnh nhiễm qua da và qua đường tiêu hóa nếu không được điều trị kháng sinh đúng và kịp thời cuối cùng bệnh đều có thể lan ra khắp cơ thể dẫn tới nhiễm trùng nhiễm độc toàn thân và tử vong.
Bệnh than có thể điều trị nếu được phát hiện sớm và điều trị kịp thời, trường hợp bệnh nhân bị bệnh do nhiễm qua đường hô hấp thì việc điều trị sẽ khó khăn hơn.
Cách phòng tránh bệnh than
- Nên tiến hành tiêm vaccine phòng bệnh than cho súc vật nhằm giảm thiểu nguy cơ bùng phát bệnh.
- Hiện nay đã có vaccine phòng bệnh than cho con người, tuy nhiên vaccine này có số lượng giới hạn.
- Những động vật chết vì bệnh than cần được tiêu hủy đúng cách, sau khi chôn sâu xác động vật nên rải bột vôi kín để tẩy uế và ngăn ngừa sự lan rộng của vi khuẩn.
- Không buôn bán và sử dụng da của những súc vật nhiễm bệnh than.
- Không ăn thịt khi nghi ngờ súc vật đó chết vì bệnh than.
- Đảm bảo an toàn thực phẩm, ăn chín uống sôi.
- Giữ vệ sinh cơ thể sạch sẽ, chăm sóc và lưu ý đến các vết xước hoặc vết thương hở trên da.