Hà Tĩnh: Tập trung xử lý rác thải tại Cụm công nghiệp Thạch Kim
Trước tình trạng rác thải xây dựng và rác sinh hoạt tồn đọng, gây ô nhiễm quanh khu vực Cụm công nghiệp Thạch Kim (xã Lộc Hà, tỉnh Hà Tĩnh), chính quyền đã huy động lực lượng phối hợp với đơn vị môi trường tổ chức thu gom, san gạt và dọn dẹp toàn bộ khu vực.

Đầu năm 2014, Cụm công nghiệp Thạch Kim được đầu tư 34 tỷ đồng trên 5,3 ha, từng được kỳ vọng trở thành điểm sản xuất, chế biến, tạo việc làm cho người dân địa phương. Nhưng hiện nay, khu vực này lại bị rác thải bao vây, gây ô nhiễm nghiêm trọng.

Những ngày giữa tháng 10, dọc tuyến đường quanh cụm công nghiệp, rác chất thành từng đống lớn: gạch vụn, mái tôn hỏng, cành cây khô, bao nilon... Nhiều vị trí được đốt, khói trắng phủ kín, mùi khét lan rộng ra khu dân cư và hai ngôi trường lân cận. “Chiều nào cũng có khói bay qua, mùi khó chịu lắm, ai đi ngang qua cũng phải bịt kín mặt”, bà Trần Thị Lý, người dân sống gần khu vực phản ánh.

Dù có biển cấm đổ rác, việc tập kết phế liệu và rác sinh hoạt vẫn diễn ra công khai. Sau bão, lượng cây đổ và vật liệu hư hỏng tăng đột biến, trong khi Nhà máy xử lý rác Hồng Lộc đã quá tải, không thể tiếp nhận thêm. Không có nơi tập kết, nhiều người gom rác lại đốt để “giải quyết” tạm thời, khiến khói bụi bao phủ khu vực.

Trao đổi với Báo Đại đoàn kết, ông Nguyễn Việt Cường, Chủ tịch UBND xã Lộc Hà cho biết, chính quyền đã huy động lực lượng phối hợp đơn vị môi trường tổ chức dọn dẹp, phun nước dập khói, thuê máy xúc và xe chuyên dụng vận chuyển rác đến điểm tập kết. Tuy nhiên, lượng rác phát sinh quá lớn, trong khi khu xử lý hiện hữu đã đầy, khiến việc thu gom gặp nhiều khó khăn.

“Chúng tôi đã nhiều lần tuyên truyền, cắm biển cấm, nhưng vẫn còn người mang rác ra đổ, thậm chí đốt để giảm khối lượng. Trước mắt, địa phương đã bố trí thêm điểm tập kết tạm xa khu dân cư và trường học, đồng thời tăng cường giám sát”, ông Cường cho hay.

Theo chính quyền xã Lộc Hà, tình trạng này kéo dài qua nhiều năm, nguyên nhân chính do thiếu hạ tầng thu gom, xử lý tập trung và ý thức chấp hành của một bộ phận người dân còn hạn chế.