Tám mươi năm đã qua, thế mà đọc truyện Thạch Lam, cảm về câu văn Thạch Lam tôi thấy cứ như là câu văn của hôm nay. Và chưa hẳn đã có nhiều người viết hôm nay, với số trang ít ỏi vậy lại chứa được ngần ấy sự sống sinh động và tình người tinh tế và đằm thắm đến thế như trong những trang viết của: “Nhà mẹ Lê”, “Cô hàng xén”, “Gió lạnh đầu mùa”, “Tối ba mươi”, “Hai chị em”, “Hai lần chết”…